Trung Quốc - Tiểu Vân được cảnh sát phát hiện với thương tích đầy người nhưng khi cha mẹ nuôi bị bắt, cô bé vẫn xin cho họ được thả, vì ít nhất không bỏ mình như mẹ ruột.
Ngày 14/11/2015, hai người hùng hổ dẫn một bé gái vào một đồn công an ở thành phố Ô Lan Hạo Đặc, khu tự trị Nội Mông Cổ. Người phụ nữ lớn tiếng: "Tôi hỏi các ông, việc này các ông có quản không?".
Tất cả mọi người yên lặng, quay đầu lại nhìn bé gái, khoảng hơn 10 tuổi đang im lặng cúi đầu mân mê ngón tay. Vừa nhìn thấy bé gái này, cảnh sát trực ban nghiêm túc đáp: "Quản! Đương nhiên chúng tôi phải quản".
Đứa bé im lặng, nhưng những vết thương trên người đã nói rõ hết thảy. Từ lưng đến ngực, từ mông đến đùi, từ mặt đến tay toàn là sẹo mới đè lên sẹo cũ. Vết thương rõ ràng nhất là trên mu bàn tay, mu bàn chân tím tái, tóc cũng trụi thành mảng. Ánh mắt cô bé sợ hãi, một mực im lặng, chỉ nói được tên mình là Tiểu Vân.
Thương tích trên tay Tiểu Vân khi được dẫn đến đồn công an. Ảnh: Toutiao
Người đàn ông đi cùng, là chủ một siêu thị địa phương, đành thay cô bé kể mọi chuyện. Ông nói thường thấy Vân đầu tóc rối bù đứng ở trước quầy thịt, trên tay chỉ cầm tờ một tệ hoặc vài hào, đến mua thức ăn, nếu không mua được về nhà sẽ bị cha mẹ đánh.
Nhân viên siêu thị muốn báo cảnh sát nhưng Vân liên tục lắc đầu, ngăn lại. Không biết làm gì khác, mọi người chỉ có thể cố gắng bán cho cô bé nhiều hơn một chút, nhưng Vân ngày này qua ngày khác vẫn xuất hiện với những đồng xu lẻ và những vết thương mới.
Một nữ khách hàng, chính là người phụ nữ cùng ông đi tới đồn cánh sát, quyết không làm ngơ sự việc. Khi nhìn thấy Vân ở siêu thị, bà lập tức bắt chuyện. Nhưng khi vừa cầm tay, cô bé lại kêu đau rụt tay. Bà viết cho Vân số điện thoại của mình, dặn bất cứ lúc cần thì gọi.
Không bao lâu, nữ khách hàng nhận được điện thoại của Vân, vừa khóc vừa hỏi bà có thể đến siêu thị được không. Khi bà đến nơi mới biết mẹ Vân bắt đi mua sườn nhưng lại không đưa tiền, nhưng nếu tay không về sẽ bị đánh. Thấy vậy bà liền gọi chủ siêu thị, quyết cùng dẫn Vân đến đồn cảnh sát.
Cảnh sát đi đến nhà, mời cha mẹ Tiểu Vân về đồn. Cô Tống đổ cho con gái hay trộm cắp, "ăn đòn là đáng đời", song tất nhiên cảnh sát không tin. Tống mới 28 tuổi, trong khi Vân 13 tuổi. Cảnh sát nghi ngờ rất có thể Vân không phải con đẻ của gia đình này.
Tống khăng khăng nói điều ngược lại nên cảnh sát quyết định xét nghiệm ADN. Lúc này Tống mới thú nhận, Vân là con gái của một người bạn tên Hoa, nghèo khó nên nhờ nuôi giúp. Tống đồng ý, dẫn Vân về nhà, từ đó cũng không liên hệ, giờ cũng không biết Hoa ở đâu.
Cảnh sát điều tra suốt nửa năm, cuối cùng cũng tìm được Hoa. Sau khi nghe chuyện, Hoa khóc nói ba năm trước, con gái bị một người bạn lén dẫn đi mất. Lâu nay cô ta vẫn đi tìm mà không thấy, thậm chí không biết Vân có còn sống hay không.
Cách nói này hoàn toàn khác lời khai của Tống, nhìn vẻ đau lòng của Hoa, cảnh sát cho rằng phiên bản Hoa nói mới là thật. Nhưng khi Hoa cùng cảnh sát về đến đồn, Vân lại nhất định không chịu chạy tới ôm mẹ, cũng không nói lời nào, thái độ kháng cự rất rõ ràng.
Cảnh sát lại phát hiện một sự thật khác. Vân bị lừa bán mà là bị vứt bỏ. Ba năm trước, Vân không ngủ, nghe thấy toàn bộ cuộc nói chuyện giữa Hoa và Tống. Lúc đó, Tống đề nghị nhận nuôi một đứa con, Hoa liền đồng ý không do dự. Sáng hôm sau Tống liền dẫn Vân đi, từ đó bắt đầu cuộc sống tối tăm khổ cực. Từ đó đến nay Vân vẫn hận mẹ, cho rằng dù bố mẹ nuôi có ngược đãi thì ít nhất cũng không vứt bỏ mình, nên còn cầu xin cảnh sát thả bố mẹ nuôi ra.
Thấy tình hình này, cảnh sát cho rằng Tiểu Vân có về với mẹ thì cuộc sống cũng chưa chắc đã tốt hơn ở với bố mẹ nuôi, nên quyết định tìm bố đẻ giúp Vân.
Sau khi cha mẹ ly hôn, Vân ở với bố còn em gái ở với mẹ. Nhưng một hôm Hoa đột nhiên đến trường đón Vân đi. Bố cô bé đã cố gắng tìm khắp nơi, nhưng Hoa nay đây mai đó. Từ đó đến nay người cha vẫn nghĩ, ít nhất con gái được ở bên mẹ, sẽ không có vấn đề gì quá lớn, không ngờ Vân lại trải qua cuộc sống như địa ngục.
Giữa năm 2016, sau khi xem xét tình hình, tòa tuyên án vợ chồng Tống mỗi người hai năm tù treo vì tội cố ý gây thương tích. Quyền nuôi dưỡng Vân được giao cho người cha ruột.
Tiểu Vân được về với cha, vui vẻ trở lại trường học sau 3 năm chịu cuộc sống bạo hành. Ảnh: Toutiao
Vài tháng sau, khi cảnh sát đến thăm Vân, cô bé đã quay lại trường học sau ba năm gián đoạn. Nhìn thấy những người từng giải cứu mình, Vân cười vui vẻ, nói sau này phải làm cảnh sát như các cô các chú, hoặc ít nhất cũng phải làm người tốt, giống ông chủ siêu thị và bà khách hàng nhân hậu.